Cô giáo vùng cao

Từ thị thành tấp nập đông vui

Em lên đây với bầy trẻ nhỏ

Gieo chữ vùng cao sẽ là em đó

Bản làng vui vì đã có em rồi

 

Nghề giáo viên đến những chốn xa xôi

Em hạnh phúc bởi có niềm vui mới

Đem con chữ đến miền xa vời vợi

Cho cuộc đời xanh mãi những vần thơ

 

Nhớ chăng em mỗi buổi sớm mai

Đàn trẻ nhỏ nô đùa đến lớp

Những trẻ thơ của miền sơn cước

Đang được em đốt đuốc đưa đường.

 

Ngày lại ngày em lại tinh tươm

Chăm sóc mái trường đơn sơ giản dị

Bao thế hệ thành kĩ sư bác sĩ

Có tay em dìu dắt buổi ban đầu.

 

Dù ở nơi này hay ở nơi đâu

Em vẫn là em!

Cô giáo miền xuôi trong bản làng thân thuộc.

Như dũng sĩ đi lên phía trước

Quét sạch đói nghèo lạc hậu tối tăm

 

Khi hỏi em, em chỉ trả lời rằng:

Có gì đâu em chẳng là gì cả

Với những gì ông cha ta vất vả

Thì với em có nghĩa lí gì!

 

Sao không là gì hỡi cô giáo của ta

Em đã cho đời hoa thơm quả ngọt

Cho đất nước này ngân vang lời hát

Cho cuộc đời này vơi bớt nỗi thương đau.

Nam Hóa 20/11/2010

Hoàng Trọng Phú